Suy Niệm Thứ Sáu Tuần VII Phục Sinh

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan (Ga 21:15-19)

Khi Chúa Giêsu đã tỏ mình ra cho các môn đệ, Người dùng bữa với các ông và hỏi Simon Phêrô rằng: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy hơn những người này không?” Ông đáp: “Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên của Thầy”. Người lại hỏi: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên con của Thầy”. Người hỏi ông lần thứ ba: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy không?” Phêrô buồn phiền, vì thấy Thầy hỏi lần thứ ba: “Con có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy, Thầy biết mọi sự, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên mẹ của Thầy. Thầy bảo thật cho con biết: khi con còn trẻ, con tự thắt lưng cho mình và đi đâu tùy ý. Nhưng khi con về già, con sẽ giang tay ra, người khác sẽ thắt lưng cho con và dẫn con đến nơi con không muốn đến”. Chúa nói thế có ý ám chỉ Phêrô sẽ chết cách nào để làm sáng danh Thiên Chúa. Phán những lời đó xong, Người bảo ông: “Con hãy theo Thầy”.

SUY NIỆM

Thánh Phêrô, ba lần chối Chúa, được sửa sai lại bằng ba lần xác định “con yêu mến Thầy”. Mỗi lỗi lầm chúng ta phạm đều có nguyên nhân là do tình yêu của chúng ta không còn chính xác và mạnh mẽ. Để sửa lại những lầm lỗi, phải tìm lại điều nền tảng, đó là chúng ta còn yêu mến nữa không!

Trong dân gian có câu “giao trứng cho ác” để nói lên một lầm lẫn của người nào đó không biết “chọn mặt gởi vàng”. Chúa thì không lầm lẫn nhưng con người thì dễ đổi lòng. Chúa yêu thương tín nhiệm ta nhưng ta lại thường thất tín bất trung.

Bao giờ cũng vậy một người thiếu lòng yêu mến chẳng làm gì ra hồn. Thiếu nhiệt thành trong việc tông đồ, thiếu sáng tạo trong việc bổn phận, vô tâm với tha nhân, luôn là biểu lộ sự thiếu vắng tình yêu. Khi không có lòng yêu mến thì người ta thường đưa ra nhiều lý lẽ để biện minh cho lỗi lầm thiếu sót của mình. Căn bệnh phát xuất từ sự thiếu vắng tình yêu được che đậy bằng những lý do “khách quan hoặc chủ quan”, mà ít khi người ta dám đi vào tận cõi sâu xa tâm hồn, để chẩn đoán chính xác: do thiếu yêu mến.

Một người hỏi nhà tư vấn, “Có nên nói cho người sai lỗi biết tội của họ không?” Vị tư vấn trả lời: “Con hỏi lại lòng con có yêu mến người đó không? Nếu con nói vì tức giận thì đừng nên nói. Nếu con cảm thấy thương người đó mà góp ý thì hãy nói”.

Trước khi trao trọng trách cho thánh Phêrô chăm sóc Hội Thánh, Chúa Giêsu đòi hỏi một điều duy nhất: “Con có mến Ta hơn các anh em này không?”. Hôm nay Chúa cũng hỏi mỗi người chúng ta như vậy. Chúng ta thường bị cám dỗ đòi hỏi những người khác phải thế này, phải thế kia. Khi không được vừa ý, toại lòng thì chúng ta kết án, gây sự. Con cái đòi hỏi cha mẹ, học sinh đòi hỏi thầy cô, tín hữu đòi hỏi chủ chăn, mà có bao giờ chúng ta tự hỏi lòng mình: Tôi có yêu mến những người đó không?

Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con lòng yêu mến Chúa, để chúng con có thể yêu thương anh chị em mà dấn thân cho những công việc phục vụ và yêu thương. Amen.

GKGĐ Giáo Phận Phú Cường